top of page
  • Black Facebook Icon
  • Spotify
  • Black YouTube Icon

Hát ru

  • Ảnh của tác giả: Bui Luna
    Bui Luna
  • 24 thg 5, 2024
  • 3 phút đọc

Đã cập nhật: 26 thg 5, 2024

Mình biết bế em bé và biết hát ru từ khi lên mười, bởi khi đó mình đã được làm "o" (tiếng miền Trung của "cô") của cháu ruột con anh trai cả sinh năm 2001. Hồi đó, mình cứ nghe và nhìn người lớn rồi bắt chước: mẹ mình, chị dâu, bố mình và anh trai; già trẻ gái trai gì cũng đều biết hát ru cả.


Ngày đó, anh trai có một tiệm rửa xe be bé, còn chị dâu thì bán chè đỗ đen ở đầu cổng một cái chợ cũ gần khu tập thể. Hai anh chị vất vả lắm nên thi thoảng mình được nhận nhiệm vụ trông cháu. Mình nhớ những buổi trưa hè gió Lào thổi rát hai mang tai, nhà nghèo làm gì có điều hoà, cháu mình nằm trên chiếc võng được mắc ở hai đầu giường, còn mình thì vừa đẩy vừa hát ru.


"Con cò cò bay lả, lả lả bay la, bay từ là từ Cửa Phủ, bay ra là ra cánh đồng" - bài hát này là được học từ người lớn.

“Cái cây xanh xanh thì lá cũng xanh, chim đậu trên cành, chim hót líu lo, líu lo là líu lo” - bài này là học ở trường.


Hồi đó nhà mình mới có một chiếc TV cũ, có hai cái ăng ten dài ngoằng, chập cheng mỗi lần mưa gió và thi thoảng phải vỗ vỗ ở hai bên để hết nhiễu. Mình rất mê xem phim. Những buổi trưa cho cháu ngủ, TV chiếu phim Asuka - phim làm bánh Nhật Bản, có bánh “mảnh trúc mang tên mùa hạ” trông thật đẹp và ngon. Mình mê xem phim đến nỗi, có đôi ba lần mình lo nhìn trên màn hình, cháu mình ngọ nguậy rồi lật úp rơi từ trên võng xuống giường, có lúc xuống cả sàn nhà, khóc to ơi là to. Mỗi lần cháu bị rơi từ giường xuống như thế, mình biết bế lên, dỗ và hát ru cho cháu nín khóc.


Mình nhớ như in ngày mà mình khóc khi nghe hát ru, đó là đứa cháu gái mình chăm ngày bé đó hát ru em gái nó thua nó 6 tuổi. Anh chị mình sau này vẫn vất vả, nên thi thoảng nó phụ mẹ dỗ em. Nó lúc đó học lớp 1, người bé như que kẹo, vậy mà bế em rồi hát ru như một người lớn thực thụ. Mình không biết là vì giai điệu của bài hát ru làm mình khóc, hay là thương nó quá mà mình khóc, hoặc có thể cả hai.


Vòng lặp lại xoay vần. Sau này khi có Sunny, mình hát ru cho con. Mình để ý rằng lời hát ru của mình không buồn như lời hát ru của mẹ mình và anh trai, nhưng không hiểu sao mình vẫn rất dễ khóc khi cất tiếng hát. Nhất là lúc mới sinh xong chừng ba, bốn tháng, ngày nào ru con cũng sụt sùi. Mình cứ nối lại những câu ca dao, tục ngữ của Việt Nam thành bài hát ru, nên chẳng có quy luật gì cả. Nhưng câu hát “À ơi à à, à ơi à ơi” thì không bao giờ thiếu.


Cứ nghĩ rằng khi qua giai đoạn nhạy cảm lúc mới sinh, mình sẽ không xúc động khi hát ru nữa, nhưng không, đến bây giờ khi con đã hơn 20 tháng, mỗi lần hát ru với mình vẫn vô cùng nhiều cảm xúc. Nhất là khi vừa hát ru vừa ngắm khuôn mặt con, và khi hát đúng bài nhạy cảm. "Bàn tay Mẹ" là một trong số đó.


“Bàn tay Mẹ bế chúng con

Bàn tay Mẹ chăm chúng con

Cơm con ăn tay Mẹ nấu

Nước con uống tay Mẹ đun

Trời nóng bức gió từ tay Mẹ con ngủ ngon

Trời giá rét cũng vòng tay Mẹ ủ ấm con

Bàn tay Mẹ vì chúng con

Từ tay Mẹ con lớn khôn.”

Cho đến giờ khi con đã gần 2 tuổi, nhưng mỗi lần bế con trên tay và hát ru, mình vẫn không khỏi xúc động.

Hôm nào bạn nhẩm bài hát này khi ru con hoặc khi làm gì đó thật chậm rãi thử xem? Rồi sau đó chia sẻ cảm giác cho mình bằng cách kết nối với mình nhé!


Luna

Comments


ĐĂNG KÝ ĐỂ ĐỌC CÁC BÀI VIẾT CỦA MÌNH

​Biết ơn bạn đã theo dõi mình!

© by Luna Bui

  • Facebook
  • YouTube
bottom of page